Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2016

Đi công tác 4 tháng, giật mình khi nhìn thấy vợ

Tam su tinh yeu - Tôi bước vào nhà ngỡ ngàng khi thấy 1 cô gái đang bế con trai tôi.

Tôi mới cưới vợ 2 năm, và có cậu con trai được 7 tháng tuổi. Vợ tôi là cô gái khá xinh đẹp. Nàng có nước da trắng hồng, đôi môi đỏ mọng và dáng người khá chuẩn. Nhưng đó chỉ là trước đây thôi, từ khi vợ bầu bí và sinh con thì cái hình thể bao người mơ ước ấy của em đã không còn duy trì được nữa.

Hồi vợ bầu bí, tôi tẩm bổ và chăm sóc vợ rất chu đáo. Lên bàn cân trước ngày sinh, vợ tôi đã chạm ngưỡng 65kg trong khi hồi còn con gái em chỉ khoảng 45, 46kg là cùng. Vợ cũng buồn lắm, sợ sau sinh không giảm cân được nhưng mà tôi cứ cố gắng động viên: “Vợ đừng lo, chồng thấy người ta tăng nhiều hơn vợ mà vẫn giảm được mà. Vợ được thế này thì con mình mới khỏe, sau sinh ra nuôi con mới nhanh lớn vợ à. Vợ phải tự hào chứ sao lại buồn”.

Được mấy lời động viên của chồng, vợ tôi lại vui vẻ trở lại và sinh nở mẹ tròn con vuông. Sau khi vợ đẻ tôi lại tiếp tục tẩm bổ vợ bằng những món ăn lợi sữa. Vợ mát sữa, sữa lại nhiều, tháng đầu con tôi tăng cần 2kg liền khiến tôi vui mừng khôn tả. Những tháng sau tôi vẫn duy trì chế độ tẩm bổ cho vợ đều đặn. Chính vì được chồng chăm sóc chu đáo quá mà nàng không thể giảm cân nổi. 3 tháng sau sinh, vợ chỉ giảm có 3 cân so với giai đoạn cuối bầu bí.

Xa nhà 4 tháng, nhìn thấy vợ không nhận ra 1

Bạn bè đến thăm nhiều người nửa đùa, nửa thật hỏi vợ tôi: “Lại bầu đứa nữa rồi đấy à. Thôi đẻ luôn cũng được tiện công nuôi một thể”. Vợ cười đau khổ bảo: “Em có chửa đâu ạ, là do không giảm nổi cân nên bụng cứ như người chửa thế đấy”. Vậy là mọi người lại được trận cười bể bụng rồi quay ra khen tôi khéo chăm vợ đẻ.

Mấy hôm sau tôi nhận được thông báo phải đi công tác 4 tháng. Một thông báo khá đột ngột nhưng tôi không thể từ chối. Suốt chặng đường về nhà, thông biết phải nói với vợ thế nào về chuyến đi xa sắp tới, tôi sợ cô ấy ở nhà một mình với con sẽ vất vả lắm.

Tối ấy ngập ngừng lắm tôi mới có thể thốt ra lời với vợ:

- Vợ ơi, 1 tuần nữa anh phải đi công tác 4 tháng trong miền Nam rồi, em ở nhà cố gắng chăm con chu đáo nhé. Khi nào đi làm thì bảo bà ngoại sang trông con giúp.

- Anh, anh nói gì cơ, sao lại phải đi công tác đột xuất thế.

- Ừ, lãnh đạo mới báo nên anh cũng bất ngờ nhưng không chối được.

- Em không tin, hay là anh chán vợ sề rồi nên tìm cớ đổi gió.

- Em đừng nghĩ linh tinh thế. Chồng em thế nào em rõ nhất mà, anh đi vì công việc thôi. Em ở nhà cố gắng nhé.

Vậy là đúng 1 tuần sau tôi sắp xếp hành lý đi công tác miền Nam. Vợ chẳng nói câu gì, tôi biết cô ấy giận chồng, tôi phải gọi điện nhờ mẹ vợ sang với vợ và chăm sóc cháu giúp. Bà động viên tôi cố gắng làm việc, không phải lo lắng gì cả. May mà có mẹ vợ ở gần nên tôi cũng yên tâm.

Từ hôm tôi đi, vợ chưa khi nào chủ động nhắn tin hay gọi điện cho tôi cả. Công việc của tôi cũng khá bận nên hai, ba hôm tôi mới gọi cho vợ được một lần. Nhưng thỉnh thoảng tôi mới gặp cô ấy còn là toàn gặp mẹ vợ. Lần nào bà cũng bảo cháu ngoan, vợ tôi bận việc không nghe máy được, bà bảo tôi không phải lo lắng gì cả.

Tôi cũng hơi thắc mắc vì chẳng biết vợ bận gì mà bận suốt thế. Nhưng có hỏi thì cô ấy chỉ trả lời qua quýt, có lẽ vợ vẫn cứ nghi ngờ tôi đi linh tinh chứ không phải đi công tác thật. Chẳng gặp mặt nhau nên giải thích cũng không có ích gì nên tôi chỉ còn biết đợi đến ngày kết thúc chuyến công tác trở về nói chuyện với vợ sau.

Cuối cùng ngày ấy cũng đến. Sau 4 tháng xa nhà tôi đã trở về. Khi máy bay hạ cánh tôi bắt taxi về ngay nhà gặp vợ con, xin hoãn cả cuộc gặp với sếp. Tôi bấm chuông, mẹ vợ ra mở cửa. Tôi thấy thấp thoáng trong nhà bóng dáng cô gái khá xinh, mặc chiếc váy bó khoe trọn đường cong cơ thể đang bế con trai tôi, tôi đoán là bạn vợ đến chơi.

Bước vào nhà, chân tháo giày, tôi chưa kịp ngẩng lên nhìn nhưng miệng thì vẫn chào khách.

- Em qua chơi với Hân nhà anh à?

- Em nào?

Nghe giọng nói quen quen tôi mới ngước mặt lên, tay phải dụi mắt nhiều lần để chứng tỏ mình không nhìn nhầm.

- 4 tháng nhìn nhiều em quá giờ hoa mắt đến vợ cũng không nhận ra à?

- Không phải. Em giảm cân nhanh quá, anh nhận không ra. Thật không thể tin được.

- Có gì mà không tin được. Nhờ anh mà em có thêm quyết tâm đấy. Thấy vợ sồ sề chồng chán bỏ đi đổi gió nên em phải ra sức tập luyện để giảm cân cho bằng được, cho chồng sáng mắt ra.

- Em giảm được cân mà con mình vẫn lớn thế này à. Em giỏi thật đấy.

- Thôi đi, anh đừng có khéo nịnh.

- Anh nói thật mà, anh không nịnh đâu. Vợ anh lúc nào cũng là người phụ nữ xinh đẹp và giỏi giang nhất. Có vợ thế này anh việc gì phải ra ngoài đổi gió nữa. Anh đi công tác về có quà cho vợ đây này.

Tôi vừa nói vừa lấy ra thỏi son mua cho vợ. Lúc chọn mua tôi cũng chẳng biết phải chọn loại nào, màu gì may có cô bán hàng tư vấn giúp nên cũng chọn đại, chỉ hi vọng vợ về không chê là được rồi. Ai ngờ, kết quả ngoài sức mong đợi. Nàng tô thử trước gương rồi quay ra ôm choàng lấy tôi: “Không ngờ chồng ngố mà chọn được đúng loại son và màu vợ thích. Lần này vợ tha, lần sau mà đi công tác đột xuất kiểu này nữa thì…”.

Tối ấy, khi đã ôm trọn vợ trong vòng tay tôi mới thủ thỉ hỏi bí quyết giảm câncủa nàng, vợ ngườm tôi rồi bảo: “Tại ngày trước chồng tẩm bổ cho vợ quá đà nên thế đấy. Sau vợ ăn uống theo chế độ mà chồng chị bạn làm bác sĩ sản khoa kê cho những mẹ muốn giảm cân nhưng vẫn đủ sữa cho con bú. Hiệu quả thấy rõ luôn, kết hợp với tập gym nữa, vậy là vợ đã giảm được 15 kg sau 4 tháng luôn đấy”.

Quả là vợ tôi đã làm cuộc cách mạng giảm cân khiến tôi bất ngờ. Giờ nhìn vợ lúc nào cũng phơi phới nụ cười khiến tôi lại thêm yêu vợ biết bao.

Xem thêm: Bao giao thong

Theo Một thế giới

Được tạo bởi Blogger.
About Author

Naveed Iqbal

Naveed is freelance web designer. He loves to play with javaScript and other programming codes.